BA trong thời đại mới – Khi mọi kỹ năng đều cần chạm nhau

BA trong thời đại mới Một góc nhìn thực tế và định hướng nghề nghiệp dành cho sinh viên trong bối cảnh 2025 – khi ranh giới giữa công nghệ, dữ liệu và trải nghiệm ngày càng hòa làm một..

Một buổi sáng cùng sinh viên Công nghệ thông tin

Một buổi sáng cùng sinh viên ngành Công nghệ thông tin
Một buổi trò chuyện gần gũi, nơi những câu hỏi thật lòng và câu chuyện nghề nghiệp được mở ra giữa người đi trước và những sinh viên đang chuẩn bị bước vào hành trình công nghệ.

Không ô thì chạy

Những đứa trẻ không mang theo ô thì phải cố chạy cho nhanh

 “Những đứa trẻ không mang theo ô thì phải cố chạy cho nhanh.”

Câu nói nghe nhẹ, mà thấm.
Vì không phải ai cũng có ô khi trời bắt đầu mưa. Không phải ai cũng được che chắn khỏi những giông gió đầu đời. Và có những người, từ rất sớm, đã phải học cách chạy – không phải để về đích trước, mà chỉ để khỏi ướt quá lâu.

Deadline & OT: Khi lý do trở thành cái cớ

Khi lý do trở thành cái cớ

Trong thế giới công việc hiện đại, có ba từ mà bất kỳ ai cũng quen: "deadline", "OT" và "dự án gấp". Nhưng quen không có nghĩa là đúng. Khi những khái niệm đó bị sử dụng như cái cớ để đẩy nhân viên vào các ca làm việc không công, cuối tuần không nghỉ, và lễ Tết cũng không dám rời máy tính — thì đó không còn là cố gắng, mà là lạm dụng dưới vỏ bọc của tinh thần trách nhiệm.

Tự Do Hay Ổn Định – Bạn Đang Đi Đúng Đường?

Làm công ty hay làm tự do?

Làm công ty – đều đặn, có người vỗ vai. Làm tự do – linh hoạt, nhưng đôi khi lạc lối.

Giữa hai thế giới tưởng chừng đối lập, đâu là con đường đúng? Bài viết này là một lát cắt chân thật – từ ly cà phê sáng, bữa cơm trưa đúng giờ, đến những phút chênh vênh của người từng bước ra khỏi vòng quay công sở. Một góc nhìn sâu sắc và đầy chất thơ về lựa chọn nghề nghiệp và hành trình tìm lại chính mình.

Tôi không còn cố giống ai – chỉ đang đi theo nhịp của mình

Tôi không còn cố giống ai

Có những giai đoạn trong đời, ta không hẳn bỏ cuộc, chỉ là… không còn cố để giống ai. Không còn hối hả để chạy cùng nhịp với người khác, mà lùi lại một bước – để tìm một nhịp thở khiến lòng mình thấy yên. Bài viết này là một chút trải lòng – nhẹ tênh mà cũng rất thật. Như một buổi chiều lang thang, ghé quán quen, nghe gió nhẹ lướt qua…

Tổng số lượt xem trang